Bồ Tát Địa Tạng là danh hiệu thông dụng trong các bản dịch kinh. Ý nghĩa chữ “Địa Tạng” như trong Chiêm Sát Thiện Ác Nghiệp Báo Kinh Sớ của Đại Sư Ngẫu Ích đã giảng rộng. Địa Tạng vương Bồ Tát là giáo chủ của cõi U Minh. Ngài là một trong vị Bồ tát quan trọng của Phật giáo Đại thừa. Bồ tát Địa Tạng có lập đại nguyện tế độ tất cả chúng sinh.
Bồ tát Địa Tạng hay cầm Như ý châu và Tích trượng có sáu vòng, biểu hiện của sự cứu độ chúng sinh của Bồ Tát trong Lục đạo luân hồi. Tại các nước Đông Á, Địa Tạng vương Bồ tát được xem là một trong bốn vị Đại Bồ Tát (gồm có Bồ Tát Quán Thế Âm, Văn Thù Sư Lợi và Phổ Hiền) chuyên cứu độ những người đày đoạ vào địa ngục.